Chuyện ngày xưa của mình cùng lớp có cô bạn thân, ngày tháng ấy chúng tôi vui chơi với nhau thật đẹp biết bao.
Thời gian trôi cứ trôi thật mau tình yêu mình lớn lên cùng người ấy, mà mình không dám nói lời yêu với người ấy. Rồi một hôm người báo tin người ấy biết yêu rồi. khi nghe được điều này tim mình như muốn ngừng đập mình có cảm giác mọi vật xung quanh như ngừng đập
... Thật nghẹn ngào khi người ấy đã yêu người không phải mình..
Lòng mình đau thật đau khi thấy người ấy yêu người ta, chuyện tình mình bao lâu mơ ước đã tan theo mây khói. Ngậm ngùi thương cho tình mình sao chỉ thấy héo úa tim sầu, chẳng được gần người ấy bên người ấy như bao mộng ước đang dở dang..Ngày xưa chúng tôi gần nhau không giống như chúng tôi ngày nay, chẳng phải buồn cô đơn mong nhớ đêm đêm nhức nhối như giờ đây. Người đã đi theo người ta, chỉ còn lại ký ức phai nhòa.
Người mà lòng mình yêu nhất lại là người làm mình đau,
Nhưng trái tim mình luôn yêu người ấy thôi. Những phút xa nhau mới biết mình luôn nhớ đến người.
Đã có lúc mình muốn quên hết mọi chuyện thế nhưng mình không thể làm được chuyện đấy...mình đã cố quên đi hình bóng của người ấy cho mình vơi đi những cô đơn trong lòng mà sao đêm đêm mình lại mơ nhiều thêm thấy bóng dáng người ấy người ấy. Đã có lúc bỗng thấy thóang qua, thế nhưng xung quanh mình ai cũng xa lạ và mình lại đứng ngẩn ngơ, thấy ai đó đi qua cũng nghĩ là người ấy.Mình phải làm sao để quên được hình bóng của người ấy đây!
Bây giờ nếu có được 1 điều ước mình sẽ ước sẽ không quen biết người ấy sẽ không phải học chung 1 lớp với người ấy biết đâu mình sẽ tốt hơn bây giờ